Thứ Ba, 25 tháng 8, 2009

Chỉ có thế thôi sao?

Chỉ có thế thôi sao?
Từ tấm bé anh em mình cùng sinh ra lớn lên trong cùng một mái nhà tranh, cùng ăn cơm một nồi do mẹ tần tảo nấu cho, cùng tắm nước giếng khơi. Rồi những ngày tết cùng nhau vui vầy vì đi học xa nhà lâu ngày mới về...những ngày đó anh em mình rất thương yêu nhau.
Rồi anh em mình lớn lên, không thể ở cùng nhau mãi, mà theo quy luật cũng phải lập gia đình riêng. Không khí vui vẻ của những đám cưới vẫn còn đó nhưng mọi thứ bắt đầu thay đổi cho dù ta không nhận ra ngay. Cho đến lúc này thật phũ phàng khi nói anh em mình đã mất nhau rồi, thành người xa lạ rồi! Nghe lời nói của nhau thấy xa lạ giả dối, nhìn nhau cũng không nhận ra người anh em cùng cha cùng mẹ với mình nữa.
Phải chăng chúng ta đều là nạn nhân, bị mê hoặc để không nhận ra nhau nữa, để trở thành công cụ tốt cho những tính toán bẩn thỉu kia? Anh em mình có thể đối xử với nhau bằng những thủ đoạn như đối với người bất kỳ như vậy sao? Có thể tráo trở ăn không nói có nhuần nhuyễn đến thế sao? 
Cuộc đời bon chen này đã biến chúng ta thành như thế sao? Đồng tiền đã chế ngự tất cả thật rồi, cả  trong giấc ngủ sinh vật của chúng ta! Cứ phải đặt tay lên tiền của mình cho chắc kẻo xung quanh người ta hùa nhau moi mất. Tình cảm anh chị em quy ra tiền trở nên vô nghĩa, là thứ đáng bị giễu cợt. Ôi, "tiền mình", "tiền mình",...
Nhưng còn mẹ già đấy, mẹ vẫn láng máng biết những cái mất mát đang diễn ra dù chúng ta với chút lương tâm còn sót lại không muốn để mẹ biết và muốn để mẹ được thanh thản tuổi tám mươi. Nhưng chính mẹ cũng đã bị người ta cố tình lôi vào đấy thôi, làm như nhờ mẹ phân giải hộ. Ngưòi ta tìm cách lợi dụng cái thân hình khô xác của mẹ rồi còn gì?
Bản chất con người khó có thể thay đổi. Kẻ chủ mưu thì mãi mãi vần là chủ mưu. Anh em mình vẫn là nạn nhân, mặc dù, hành động lời nói cũng khá giống với kẻ chủ mưu.Và chúng ta luôn tin là mình đủ tỉnh táo.
Ứơc gì mình tỉnh táo nhận lại mình là ai, mình tự trung hoà được dục vọng bẩn thỉu kia, may ra tìm lại được chút tình cảm anh em ruột thịt mà để lại cho con cái chúng ta, để chúng không bị biến thành những con rô bớt sinh vật và được điều khiển để kiếm tiền.
Nếu thế giới những linh hồn là có thực với sức mạnh vô hình cùa nó, thì ta hãy cầu xin để được tỉnh táo lại 1 phút thôi, 1 phút thôi và để nhận ra ta là ai, là ai?   

Thứ Sáu, 7 tháng 8, 2009

Sức mạnh tuyệt đối của đồng tiền

Tiền là tiên là phật
(nên tiền luôn nằm trong giấc mộng vàng của ta)
***
Có tiền mua tiên cũng được
(vì tiên cũng cần tiền, tiền, tiền mà!)
***
Đồng tiền nối liền khúc ruột
(chính đồng tiền cũng sẽ cắt mất một đoạn ruột ta, đau quá)
***
Nén bạc đâm toạc tờ giấy
(dù là giấy trắng mực đen, con dấu đỏ)
***
Vai mang túi bạc kè kè
Nói ấm nói ớ người nghe ầm ầm
Trong túi không có một đồng
Lời nói như rồng cũng chẳng có người nghe

(ai chẳng muốn kết thân hoặc chỉ cần bắt tay,  đứng cạnh đại gia)
***
Đồng tiền đi trước là đồng tiền khôn
(cô giáo nói khi nhắc nhở các em đóng tiền học đúng hạn)
          ***
Tiền có sức mạnh như vậy nên
Cái gì không mua được bằng tiền thì mua được bằng rất nhiều tiền.