Đức Đạt Lai Lạt Ma có nói:
“Thế giới này có quá nhiều thứ xấu xa
đã xảy ra chỉ vì chúng ta luôn phân biệt “chúng nó” và “chúng ta”. Phân biệt
giữa chủng tộc này với chủng tộc khác, dân tộc này với dân tộc khác, thậm chí
gia đình này với gia đình khác, người này với người khác..".
Quả
thật, "gia đình yên ấm" luôn là điều mong ước của mọi người, vậy mà điều
đó dường như không dễ dàng. Nhiều người tự hỏi, tại sao mình đã cố hết
sức, và cũng đã làm được nhiều điều tốt (như làm ra được nhiều tiền,
chăm lo hết thảy cho con cái,...), nhưng cuộc sống gia đình lại chẳng
mấy khi được yên ấm?
Một trong những chuyện khá phổ biến trong các
gia đình chính là sự phân biệt "nên nội" và "bên ngoại", "bên trọng -
bên khinh". Điều này có ở phụ nữ nhiều hơn và nhất là những người sinh
ra trước thời kỳ "mở cửa" đầy khó khăn. Thực tế tất nhiên không bao giờ cả bên nội
bên ngoại đều ngang nhau về mọi mặt, kể cả những khi tưởng như hai bên
"môn đăng, hộ đối". Đã là "bên khinh" thì luôn có những khiếm khuyết. Và
đôi khi có những khiếm khuyết của "bên khinh" mà "đến chết cũng không
bỏ qua được"... Chính vì nuôi dưỡng những ấm ức trong người nên lúc nào
ta cũng có thể "gây chuyện". Lời nói cay độc giống như độc tố trong
không khí bị nhiễm thì dễ lây nhiễm vào người mà thường xuyên hít thở
không khí đó, có thể gây những hậu quả đau lòng như các vụ việc mà ta
vẫn thấy trên mặt báo hàng ngày...
Làm thế nào để loại bỏ được
sự phân biệt đã ngấm sâu, nguồn gốc những ý nghĩ độc hại - nguồn cơn của
những lời nói cay cú,... để không khí gia đình luôn được trong lành yên
ấm ?
Thứ Bảy, 18 tháng 2, 2012
Thứ Tư, 18 tháng 1, 2012
Thẻ từ
Ở căn hộ
chung cư CT4 này đã được 4 tháng. Tháng đầu tiên sử dụng thang máy khoảng 2 phần
3 thời gian, còn lại thì leo cầu thang bộ, vì thang máy đang được “bảo dưỡng”.
Các tháng sau thang máy chạy êm hơn, không rung lắc, va đập mạnh, không hay bị
tắt điện tối om nữa nhưng thỉnh thoảng người nhà đến thăm cũng không ít lần phải
leo bộ mà không rõ lý do. Đầu tuần vừa rồi một thông báo được dán ở tầng một, cạnh
thang máy “để đảm bảo an ninh, an toàn cho tòa nhà, thang máy đã được lắp thẻ từ,
các hộ gia đình đến ban quản lý tòa nhà để nhận và mua thêm thẻ…”. Các gia đình
sau khi đọc thông báo đã đến nhận 2 thẻ và mua thêm cho đủ mỗi thành viên gia
đình 1 thẻ. Nhưng nhiều người vẫn ấm ức vì không được hỏi ý kiến. Nhiều người
cho rằng bất tiện cho sinh hoạt vì mỗi khi có khách lại phải xuống đón. Các căn
hộ đều đã tự lắp thêm một cửa sắt bảo vệ bên ngoài, các hộ cũng đóng tiền dịch
vụ hàng tháng trong đó có dịch vụ bảo vệ.…
Từ hôm đó đến nay khá nhiều cư dân và khách đến đã phải sử dụng cầu thang bộ vì không có hoặc quên thẻ, chờ mãi không có ai đi thang máy để đi nhờ, lại đang có việc vội, chủ nhà không xuống đón,… Chính mình đã mấy lần giúp những chủ nhân đi nhờ vì tìm mãi không thấy thẻ, hoặc bà cụ đến thăm cháu mà quên không gọi điện thoại trước…
Thẻ từ thang máy đã được sử dụng vài năm gần đây. Lúc đầu chỉ ở những cơ quan đặc thù, những cơ quan mà tường cao, cổng kín và có nhân viên bảo vệ cẩn mật, không phải ai cũng có thể ra vào cơ quan.
Hiện nay ở một số chung cư “cao cấp”, tức là chung cư tự cho là có dịch vụ chất lượng cao, đã có sử dụng thẻ từ để đi thang máy, nghĩa là những “kẻ khả nghi” không thể tự do đi lên các tầng nhà bằng thang máy. Công nghệ mới thật tuyệt vời. Không còn phải như ở chung cư cũ, phải lắp những cửa sắt ở mọi nơi: bên ngoài cửa ra vào căn hộ, ở lối vào đoạn hành lang chung, ở lối vào mỗi tầng,… để làm cho căn hộ trở thành “bất khả xâm phạm. Thẻ từ cũng thay thế những người bảo vệ ngồi cạnh chân thang máy theo dõi người ra vào ở hầu hết các chung cư hiện nay. Các chung cư đó không dùng thẻ từ thì có lẽ an ninh không được “cao cấp”? hay các chung cư đó toàn người nghèo, không cần dịch vụ “chất lượng cao”? Hay những khu vực đó không quá nhiều những “kẻ khả nghi”?
Không biết tiếp theo thẻ từ, công nghệ mới nào sẽ được áp dụng để ngăn ngừa những “kẻ khả nghi”? Không biết mình có phải là một trong những “kẻ khả nghi”?
Từ hôm đó đến nay khá nhiều cư dân và khách đến đã phải sử dụng cầu thang bộ vì không có hoặc quên thẻ, chờ mãi không có ai đi thang máy để đi nhờ, lại đang có việc vội, chủ nhà không xuống đón,… Chính mình đã mấy lần giúp những chủ nhân đi nhờ vì tìm mãi không thấy thẻ, hoặc bà cụ đến thăm cháu mà quên không gọi điện thoại trước…
Thẻ từ thang máy đã được sử dụng vài năm gần đây. Lúc đầu chỉ ở những cơ quan đặc thù, những cơ quan mà tường cao, cổng kín và có nhân viên bảo vệ cẩn mật, không phải ai cũng có thể ra vào cơ quan.
Hiện nay ở một số chung cư “cao cấp”, tức là chung cư tự cho là có dịch vụ chất lượng cao, đã có sử dụng thẻ từ để đi thang máy, nghĩa là những “kẻ khả nghi” không thể tự do đi lên các tầng nhà bằng thang máy. Công nghệ mới thật tuyệt vời. Không còn phải như ở chung cư cũ, phải lắp những cửa sắt ở mọi nơi: bên ngoài cửa ra vào căn hộ, ở lối vào đoạn hành lang chung, ở lối vào mỗi tầng,… để làm cho căn hộ trở thành “bất khả xâm phạm. Thẻ từ cũng thay thế những người bảo vệ ngồi cạnh chân thang máy theo dõi người ra vào ở hầu hết các chung cư hiện nay. Các chung cư đó không dùng thẻ từ thì có lẽ an ninh không được “cao cấp”? hay các chung cư đó toàn người nghèo, không cần dịch vụ “chất lượng cao”? Hay những khu vực đó không quá nhiều những “kẻ khả nghi”?
Không biết tiếp theo thẻ từ, công nghệ mới nào sẽ được áp dụng để ngăn ngừa những “kẻ khả nghi”? Không biết mình có phải là một trong những “kẻ khả nghi”?
Đăng ký:
Bài đăng (Atom)